Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

Sống thử ư? chuyện nhỏ!

Sống thử


Là một cô gái hiện đại, sành điệu nên tui luôn cập nhật và bắt kịp những trào lưu mới xuất hiện trong giới trẻ, nhất là những làn sóng văn hóa ngoại nhập. Một trong những mốt “hót” nhất hiện nay là sống thử, mà đã là “hót” thì tui không thể bỏ qua được. 



Mấy nhỏ bạn trong lớp tui cũng rủ nhau sống thử đầy đó, có sao đâu? Mấy nhỏ còn khoe là được lợi nhiều thứ nữa kìa. Thấy vậy nên tui cũng đồng ý sống thử cho biết. Đằng nào hai đứa cũng hẹn ước khi ra trường sẽ làm đám cưới mà. Mặc cho mọi người khuyên can, tui vẫn quyết tâm làm bạn cùng phòng của anh ấy. “Dân chơi sợ gì mưa rơi!”. 

Thời gian đầu, tụi tui ngập tràn hạnh phúc. Đúng là sống thử có nhiều cái lợi. Lúc nào cũng được ở bên nhau, thấy nhau hàng ngày. Chẳng phải mòn mỏi nhớ nhung, mong chờ đếm từng giờ từng phút để được gặp nhau, mỗi khi gặp lại chỉ tâm sự được vài tiếng ngắn ngủi chẳng bõ công. Lại còn tiết kiệm được khoản tiền ăn ở, “tình phí” cũng kha khá, tui cũng có dịp thể hiện vai trò “vợ đảm”.

Tụi tui chăm sóc nhau từng tí một, dành cho nhau những gì tốt nhất. Tuy cũng bị mọi người xung quanh dòm ngó, bàn ra tán vào nhưng tụi tui mặc kệ. Để ý làm gì cho mệt óc, để thời gian đi chơi, chăm sóc nhau còn hay hơn. Họ thấy tụi tui hạnh phúc thì ghen ăn tức ở, cạnh khóe nói xấu đó mà. Đúng là “lúa” quá đi, thời nay sống thử đang là trào lưu, thế mà họ vẫn còn cổ hủ, hay xét nét, chán ghê!

Nhưng cuộc vui ngắn chẳng tày gang. Chỉ một thời gian ngắn, người iu tui lộ rõ bản chất lười nhác, ham chơi. Ngoài việc học ra, hắn hết “lông bông” cùng đám bạn học, lại tổ chức họp mặt hội game online, chẳng lo lắng chăm sóc, phụ giúp tui như trước kia. Hắn có thể bỏ tui thui thủi một mình ở phòng trọ cả ngày nhưng không thể bỏ chơi game hoặc ra ngoài chơi cùng hội bạn một hôm. Nhiều lúc tui bị bệnh nằm một đống mà hắn cũng chẳng thèm hỏi thăm lấy một câu. Vậy mà lúc hắn lỡ tay làm trầy laptop thì lại xuýt xoa tiếc rẻ lắm. Nghĩ đến là tui tức cành hông. Tui nấu cơm, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa mà chẳng được một lời cảm ơn, khen ngợi. (Mặc dù nấu cơm chưa ngon, nội trợ chưa giỏi). Hổng biết trong mắt hắn tui là người yêu hay là ô-sin nữa!

Nhưng điều khiến tui lo lắng hiện nay là tui ngày càng học tệ. Trước đây tui có học lực khá, là niềm tự hào của ba mẹ. Nhưng hàng lô lốc các công việc linh tinh để chăm sóc cho người iu đã lấy hết thời gian sách vở của tui. Các bạn của tui cũng dần xa tui. Phần vì sợ làm phiền, phần vì ngại gặp người yêu tui. Một số bạn còn lên án lối sống thử của tui. Còn hắn thì vẫn vô tư. Chiến tranh nóng, chiến tranh lạnh nổ ra ngày một đều đặn hơn khiến tui mệt mỏi.

Tui bỗng thấy tiếc nuối khoảng thời gian trước đây khi còn là một cô sinh viên tự do, thảnh thơi học và vui chơi thỏa thích cùng đám bạn, có cả một tương lai rộng mở phía trước với biết bao hoài bão đẹp. Ngẫm lại, tui thấy mình thật nông nổi, dại dột. Liệu làm lại từ đầu có còn kịp nữa chăng?

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét