Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Mẫu vợ "chuẩn" của mọi nam giới

http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/Mau-vo-chuan-cua-moi-nam-gioi/2131360070/246/


Nam giới không cần vợ phải quá xinh đẹp và giỏi giang. Anh ấy chỉ cần một người vợ bình thường và biết chăm sóc gia đình.

Bạn băn khoăn về mẫu vợ chuẩn của chàng? Bạn muốn biết bạn có đủ tiêu chuẩn một người vợ mong muốn của anh ấy? Bạn nghĩ rằng anh ấy phải có những tiêu chuẩn gắt gao ghê gớm lắm, thực ra không hoàn toàn như vậy. Đàn ông không thích những cô nàng quá xinh đẹp và giỏi giang, anh ấy chỉ cần một người vợ dễ nhìn, hiền lành, đảm đang, chịu khó và có công việc ổn định.

Dưới đây là những phẩm chất mà nam giới nào cũng mong ở bạn đời.

1. Ngoại hình khá
Bạn đừng nghĩ rằng đàn ông thích những cô gái trẻ trung, xinh đẹp rực rỡ? Không phải như vậy. Đàn ông tất nhiên yêu bằng mắt, anh ta sẽ thích nhìn những cô gái xinh đẹp, sexy ngoài đường, thế nhưng, khi lấy vợ, quan điểm của anh ấy khác. Chàng không muốn vợ mình quá đẹp kẻo lại sợ mất. Anh ấy chỉ muốn một người vợ nhan sắc trung bình khá, tất nhiên không quá xấu để dẫn đi không bị bạn bè chê, cái quan trọng là cô ấy phải biết làm cho mình đẹp hơn, và có con mắt thẩm mỹ, tinh tế.

2. Biết quan tâm, chia sẻ
Nam giới có khá nhiều những điều khó khăn trong cuộc sống, do đó, anh ấy muốn có một người vợ am hiểu, biết thông cảm và chia sẻ với mình nhiều điều. Một người vợ biết quan tâm chăm sóc chồng sẽ khiến anh ấy vơi đi những vất vả khó nhọc trong công việc hàng ngày. Chia sẻ với chồng để cảm thông hơn là một cách để níu giữ trái tim người đàn ông trong gia đình.

3. Biết nấu ăn
Một điều mà tất cả nam giới mong muốn ở bạn gái đó là biết nấu nướng. Đơn giản bởi "đường vào trái tim đàn ông là thông qua cái dạ dày". Nam giới ai cũng muốn có một người vợ nấu ăn ngon, để chàng có những bữa cơm dẻo canh ngọt khi đi làm về. Do đó, nếu như bạn sở hữu một tài nghệ nấu nướng giỏi thì chắc chắn, chàng sẽ không bao giờ để bạn phải chờ cơm ở nhà. Nấu cơm ngon là một nghệ thuật để người phụ nữ giữ chân nam giới.

4. Hiền lành, ngoan ngoãn
Có thể một lúc nào đó, ngoài đời, nam giới thích những cô nàng \'gái hư\', phóng khoáng, hết mình. Nhưng khi lấy về, chắc chắn, không ai muốn vợ mình như vậy. Nam giới luôn muốn một người vợ hiền lành, ngoan ngoãn, biết yêu thương và chăm sóc chồng. Không ai muốn có một người vợ ghê gớm, hay quát tháo, vì thế, dù bạn có cá tính, mạnh mẽ ở đâu thì khi về nhà, hãy nhẹ nhàng và khéo léo với anh ấy. Chàng sẽ hạnh phúc khi có người vợ như vậy.

5. Biết thông cảm và tha thứ
Đàn ông không thể tránh khỏi những giây phút không kiềm chế nổi mình và mắc sai lầm. Khi đó, anh ấy rất cần một người phụ nữ dịu dàng, biết thông cảm và tha thứ để chia sẻ với mình. Bạn không nên quá cứng nhắc và giáo điều khi anh ấy mắc sai lầm. Tất nhiên, bạn phải nghiêm khắc, song cũng nên mở cho anh ấy một đường để có thể trở thành người tốt. Sự thông cảm và tha thứ của bạn sẽ khiến anh ấy rất trân trọng và yêu thương bạn.

6. Không quá giỏi giang và ham mê sự nghiệp
Đàn ông không thích những người phụ nữ quá giỏi giang và đam mê sự nghiệp. Anh ấy chỉ cần một người vợ bình thường, học đại học và thậm chí là cao đẳng, trung cấp, tuy nhiên tư cách tốt và hiền lành để nuôi dạy con cái. Đàn ông sợ phụ nữ giỏi giang và quá ham mê sự nghiệp sẽ không quan tâm đến gia đình hoặc coi thường chồng. Vì vậy, bạn nên biết cách cân bằng công việc và gia đình để anh ấy không bị thiếu thốn tình cảm.

7. Hiếu thảo với gia đình chồng
Khi lấy vợ, người đàn ông muốn họ hàng và gia đình được tự hào về người vợ của mình. Do đó, bạn nên ghi nhớ điều này để hiếu thảo với gia đình chồng. Một người vợ luôn biết yêu thương, kính trọng và chăm sóc bố mẹ chồng sẽ khiến cho anh ấy cảm thấy hạnh phúc vì đã khéo chọn được vợ. Đó cũng là cách mà chàng muốn \'báo hiếu\' với bố mẹ đã sinh thành và dưỡng dục mình.

.

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

Hôn nhân là tìm ra chàng hoàn hảo?

http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/Hon-nhan-la-tim-ra-chang-hoan-hao/2131358348/246/


Nếu ai muốn tìm một người hoàn hảo để làm chồng thì chắc người đó phải chịu cảnh…ở giá!

http://a8.vietbao.vn/images/vn888/hot/v2011/20110819-083511-1-100811-loi-song-suc-khoe-nguoi-chong-hoan-hao.jpeg

 
– Đó là chân lý mà phải sau vài năm làm vợ và vô cùng nhiều những lần lục đục, tôi mới nhận ra!
Ngày đi lấy chồng, mẹ chỉ dặn tôi một câu: Hãy kiên nhẫn và khoan dung! Ấy vậy mà tôi vẫn đã trải qua khá nhiều lần cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt
Đầu tiên là chuyện chồng nghiện game online. Thời son dỗi, đã có lúc, nửa đêm chúng tôi còn phải cãi nhau vì tôi can thiệp đúng lúc anh “công thành, săn boss”. Rồi tôi sinh con, anh chuyển công việc mới, quan hệ khách hàng, một tháng anh nhậu đủ ba mươi ngày và không đêm nào ngủ mà không nghiến răng kèn kẹt vì say xỉn…
To nhỏ, van nài lẫn doạ nạt nhưng anh vẫn chỉ biết hứa và hứa. Cuối cùng, tôi cũng đành phải làm ngơ cho anh mỗi ngày hai tiếng vào nửa đêm để anh có thể thoải mái nhập vai trong game hoặc nhắm mắt cho qua những cuộc nhậu vì công việc.
Và khi chấp nhận những thứ chưa vừa vặn của chồng, tôi thấy mình dễ thở hơn.

Hơn hết, bởi vì tôi biết mình còn yêu chồng rất nhiều và bởi vì, ngoài những giờ game online, anh cũng đã hết lòng cùng tôi. Anh đi nhậu, cũng là vì công việc đòi hỏi và tiền từ công việc ấy, là dành cho mẹ con tôi!
Vậy là tôi… ngừng phàn nàn, tập khen ngợi và không giấu cảm xúc hạnh phúc khi nói với anh rằng: anh đang trở thành một con người khác, tốt hơn và ngọt ngào hơn! (dù sự thay đổi của anh ấy chỉ là chút chút thôi!)

Và thật kinh ngạc là, những phản ứng tích cực từ tôi đã tạo động lực để anh thay đổi anh.
Đàn ông đôi khi cũng giống như một đứa trẻ, thích khen ngợi, thích sự ngọt ngào và những lời dịu dàng. Nhưng nghĩ kỹ, thì dù đàn ông, hay đàn bà, ai chẳng thích yêu thương, tôn trọng hơn là nghe những lời phàn nàn, góp ý hay những ép uống nọ kia để chiều theo ý đối phương
Hôn nhân, là sống đúng với người đàn ông mình đã chọn.

Khi hai người sống với nhau, môi trường làm việc và sinh hoạt của mỗi người không giống nhau, nên những trải nghiệm, cảm nhận không đủ để thông cảm cho nhau và bạn lại cần một thời gian để học thích nghi và thay đổi.

Ai cũng vậy, sau một ngày dài vất vả với công việc, khi về nhà, rất cần sự quan tâm, chăm sóc dịu dàng của người bạn đời. Chẳng ai muốn vừa bước vào đã nghe những lời cằn nhằn, những gương mặt nặng nề, những lời nói khó nghe chỉ vì một vài tật xấu của mình. Mà thường thì phụ nữ, hay làm thế. Nhưng như thế thì thật sai lầm, bởi vì, khi gây chiến, bạn sẽ không kéo được chồng về phía mình, trong cuộc sống vốn đã rất mệt mỏi và khắc nghiệt. Và khi đẩy chàng xa khỏi mình, chàng sẽ chỉ còn muốn tháo chạy mà thôi!

Hôn nhân không phải là tìm đúng người để sống mà là sống đúng với con người mình đã chọn. Nghĩ như thế ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!
 
.

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

Nếu có thể, hãy... tát em!

http://dantri.com.vn/c130/s130-504168/neu-co-the-hay-tat-em.htm


 
Hồi còn con gái, em cũng đọc nhiều sách, báo về đời sống gia đình. Em cũng đồng tình với các chị về việc nam nữ bình quyền chồng cho con bú được thì vợ có thể an tâm đi kiếm tiền. Chồng mà lau nhà, rửa bát thì vợ dư sức sửa điện, thay bóng đèn. Em nhiệt liệt hoan hô những mẫu người phụ nữ coi cái bếp như một sự xâm hại nghiêm trọng đến vị trí phụ nữ hiện đại. Em cũng sẵn sàng tẩy chay các nhãn hàng quảng cáo trên truyền hình nếu họ sử dụng phụ nữ làm nhân vật tiêu điểm trong mấy vụ nấu cơm, giặt giũ. Phụ nữ hiện đại tuyệt đối không thể ở xó bếp được.

Thậm chí, em còn đi tập lái xe trước cả chồng để loại bỏ hẳn hình ảnh cứ là phụ nữ phải ngồi cạnh và được đưa đón. Đại loại là em đã hoàn thành xuất sắc các gạch đầu dòng cho một người phụ nữ hiện đại. Còn như chuyện chồng vung tay đáp trán thì tất lẽ dĩ ngẫu em cũng chẳng ngán chồng. Em cũng đã học đến đai đen Karate lẫn Aikido. Em cam đoan chồng mà đụng vào em thì chồng chỉ có thể đo ván đếm răng. Túm tụm lại rằng em đã sẵn sàng cho vai trò một người phụ nữ hiện đại thời nam nữ bình quyền. Em đã sẵn sàng làm vợ và làm mẹ. Một bà vợ hiện đại, một người mẹ đầy sức mạnh.
  
Đêm tân hôn, em có khéo léo để bằng lái xe ô tô, chứng nhận đai đen Karate và bộ võ phục Aikido bên cạnh thùng tiền mừng cưới. Em cũng dịu dàng nhắn nhủ chồng về một gia đình dân chủ - bình đẳng- tôn trọng sự riêng tư, cùng nhau hoàn thành kế hoạch 5 năm lần thứ nhất. Chồng em chỉ cười mỉm. Chẳng biết có phải do anh ấy e sợ cười to quá sẽ khó ăn nói sau này hay vì anh ấy cười coi chuyện đó nhỏ nhặt, đàn bà không chấp. Nhưng mà em cũng mặc kệ thôi. Em là mẫu phụ nữ hiện đại kia mà.

Chồng em không to con, chỉ cao hơn em tí tị. Chồng em cũng chẳng thuộc hàng võ sỹ đấm bốc hay chuyên gia tâm lý. Chồng em thu nhập cũng vừa vừa để hai vợ chồng gộp vào thành đu đủ. Đại loại là vậy. Chồng em chỉ được cái là rất yêu em. (Đấy là em đoán thế dựa trên khảo sát từ 20 ông chồng của các bà bạn, 10 ông bạn đang làm chồng cộng với 5 bạn trai cũ bây giờ đã có vợ. Chồng em được điểm cao nhất về yêu vợ).

Sau tuần trăng mật ngọt ngào và 100 ngày đầu hôn nhân, mọi thứ thật giản đơn và ấm áp. Ngày ngày chúng em ăn cơm trưa cùng nhau (em qua đón chồng vì em biết lái xe ô tô mà), tối tối, em và chồng thay phiên nhau xuống bếp. Các món về trứng, thịt lợn, thịt bò do em đạo diễn, chồng em đi chợ. Các món về cá, dê, mỳ... đại loại là đặc sản hơn tẹo thì do chồng em đạo diễn, em biên kịch. Bữa cơm luôn có rượu vang và âm nhạc. Tất nhiên, sau đó thì luôn có màn đặc biệt do em chủ động hoặc anh ấy chủ trì.
  
Đại loại 100 ngày đầu yên ổn khiến em dự định viết sách: Làm thế nào để có một cuộc hôn nhân hoàn hảo? Thậm chí em còn định liên hệ với truyền hình để đăng ký lên chương trình Người Xây Tổ Ấm  nói về việc Làm Vợ Dễ Như Ăn Ốc, 100 tuyệt chiêu để sướng sau cưới. Vâng, đó là em cứ nói quá lên thế để mọi người biết rằng em thoả mãn thế nào về cuộc hôn nhân của mình.

Mọi chuyện chỉ xảy ra khi anh ấy tát em cái đầu tiên. Hình như đó là ngày thứ 131 hay 151 gì đó, tức là sau gần nửa năm cưới nhau. Lý do: Một trận cãi nhau inh ỏi, em đã dùng sức mạnh của đai đen Karate để đưa máy tính của chồng bay vào góc nhà.

Hôm đó, em tức giận vì anh ấy mải mê cày game không thèm bê giùm em chậu quần áo vừa giặt lên sân thượng để phơi. Anh ấy sững người ra nhìn em. Lúc đó, cơn máu nóng bốc lên đầu em rồi, em bật phát ngay một câu: “Đừng có nhìn tôi (em xưng tôi luôn - bình quyền mà), lần sau thì không phải là cái máy tính đâu”. Và lúc này thì anh ấy nổi giận thật sự. Anh ấy trừng mắt lên nhìn em, gân xanh nổi chằng chịt hai bên thái dương.

Em cũng đâu ngán, em lao tới: “Anh định làm gì? Đánh lại tôi ư? Dám không? Sức nào mà mơ?”. Và em lĩnh ngay cái tát, nhanh đến độ em cũng không đỡ kịp. Thật ra chỉ vì nó quá bất ngờ, ngoài dự liệu của em thôi, chứ nếu nhắc trước, đời nào em để dính đòn. Nhưng thay vì em lao vào cho anh ấy biết đai đen Karate của em là đai đen thực học thì em lại ngồi sụp xuống và khóc.

Cái phụ nữ trong em nó khóc, nó tổn thương chứ không phải là em. Anh ấy không nói gì nữa và bê chậu quần áo lên sân thượng phơi rồi ở tịt trên đó luôn. Em khóc đã đời rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Trong mơ, em thấy mình đau đớn vô cùng. Nhưng nhìn lại thì thấy hoá ra em đang ở vai chồng mình chứ không phải vai của em. Cái đau đớn ấy, tổn thương ấy của chồng cũng đâu dễ chịu? Em nghĩ lại và bao nhiêu đau khổ, vật vã bay biến hết. Phải, nếu biết nghĩ lại, nghĩ như một người ngoài cuộc, không bị ảnh hưởng bởi cơn giận trong tâm, ta sẽ tỉnh táo hơn và thấy ra nhiều điều hơn đấy.

Cái tát thứ 2 của chồng đến với em là năm thứ 2 của đời sống vợ chồng. Lần này em khôn hơn rồi, em chẳng dại gì dùng Karate nữa. Hôm ấy, em cú chồng vì đi họp lớp với bạn bè đến tận 9h tối mới chịu về làm cho em đói mềm ra. Em cú lắm! Thế là em đợi chồng về. Thay vì cho anh ấy một trận bầm dập, em gọi điện cho một cậu bạn trai cũ của em mà anh ấy cũng biết. Gọi trước mặt anh ấy. Hẹn hò như tình nhân: Đến đón em lúc 10h nhé! Đi ăn rồi vào bar nhảy nhót tí cho thư giãn.

Chồng em tức nổ mắt. Nhưng anh ấy kìm chế cũng giỏi. Thay vì nạt nộ, anh ấy chỉ bảo: “Anh sẽ đưa em đi hoặc em hãy ở nhà. Anh xin lỗi vì đã về muộn song đừng làm vậy để mà ảnh hưởng đến gia đình mình”. Em nhếch mép, cố tình làm ra vẻ coi lời anh ta là rác. Anh nhắc lại lần thứ hai. Em mới trả lời bằng cái chất giọng chọc ngoáy nhất có thể: “Anh cứ đi ngủ trước, nếu tôi về quá muộn tôi sẽ ngủ ở nơi khác”.

Lúc này thì anh ấy cũng đã điên lên rồi. Anh ấy cũng chỉ lạnh lùng đáp lại: “Nếu vậy thì cô đi luôn và đừng về đây nữa”. Em vẫn không buông tha: “Đây cũng là nhà tôi sao tôi phải đi?”. Anh ấy đáp: “Vậy thì tôi đi”. Em nhún vai: “Tuỳ!”. Rồi son phấn, rồi cố ý kiếm bộ đồ lót sexy nhất để mặc. Anh ấy cũng dọn quần áo vào vali. Em bâng quơ: “Có những loại đàn ông quá hèn, không giữ nổi vợ mình và chấp nhận để vợ mình đi ngủ với thằng đàn ông khác”. Anh ấy dằn cái vali xuống, mắt đỏ quạch lên đầy hung dữ. Còn em thì hả hê. Thật sự, em muốn làm cho anh ấy đau nhất có thể. Thế nên thấy anh ấy như vậy, em hả hê lắm.

Em buông lời thách thức luôn: “Ra đường nhớ đội mũ che sừng nhé!”. Anh ấy đã bị hạ gục ngay lập tức. Và cánh tay được vung ra. Lần này thì em tránh được. Em cười điệu mũi: “Sao không dùng sừng để húc?”. Thôi xong em, trong khi em đề phòng tay phải thì tay trái của anh cũng đã xuất chiêu. Em không tưởng được cú lật tay nào nhanh hơn thế. Em lại oà khóc tức tưởi.

Và em cũng tuôn luôn một tràng ấm ức: “Anh có biết anh bỏ rơi em, em đã tủi thân thế nào không? Anh có biết là em yêu anh đến thế nào không? Em không thể chịu nổi khi mà anh đã vô tâm với em. Trời ạ, em rất yêu chồng mình kia mà. Em nào có muốn hẹn hò với bạn trai cũ đâu. Em chỉ vờ gọi điện thôi mà. Chỉ vì em đành hanh và cay nghiệt, em hả hê với việc làm đau anh”.

Hai cái tát sau hơn một năm kết hôn để em nhận ra rằng đàn ông chỉ vũ phu khi đàn bà phũ miệng. Em hiểu ra rằng tất cả những ông chồng tử tế đều không bao giờ có ý định đánh vợ. Chỉ là em - và một cơ số phụ nữ như em - tự cho mình cái quyền được làm tổn thương người khác và sau đó bao biện bằng việc mình thì có quyền còn anh ta chỉ được quyền chấp nhận.

Rằng dù phụ nữ tụi em có hỗn hào với cha mẹ anh ấy, có đành hanh và phũ mồm thì anh ấy lấy em anh ấy phải chấp nhận. Rằng đàn ông cấm được đánh phụ nữ dù cho người phụ nữ đó có chùm váy lên đầu đàn ông hoặc vén váy lên với người đàn ông khác.

Em không biết các chị “nữ quyền vô đối” có trách cứ em hay không chứ em thì em sẵn sàng bị tát nếu như em quá quắt đến mất kiểm soát bản thân như những lần em đã kể. Cái tát ấy giúp em tỉnh ngộ để giữ lại mái ấm nhà em.

Thôi thì, hãy cứ tát em nếu có thể làm cho em bớt điên. Bởi cái điên của phụ nữ nếu không được ngăn chặn và thuần dưỡng kịp thời, nó sẽ khiến cho hôn nhân đổ vỡ. Với em thì là thế, hãy cứ tát em nếu có thể...

.