Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Phương pháp Bảo dưỡng "con giống"...

Các bác sĩ cảnh báo chế độ ăn uống ảnh hưởng trực tiếp đến xác suất của những tinh binh khoẻ. Vì vậy, các quý ông đang muốn có em bé nên cân nhắc mỗi khi ăn, uống và hút thuốc lá.

Ngay từ thời điểm bắt đầu mong muốn được làm cha (lần một hoặc lần hai), bạn đã cần phải biết cách từ chối các món nhiều mỡ và gây nặng bụng. Trong cơ thể, lượng mỡ thừa càng cao khả năng tình dục càng giảm. Ngoài ra, tỷ lệ tinh trùng "đứt đuôi" ở họ cao hơn so với người gọn gàng rắn rỏi.

Có những người đàn ông dáng đẹp, to cao nhưng vẫn mặc cảm về số lượng tinh trùng bị đứt đuôi. Theo các bác sĩ, chỉ nhìn hình thức khoẻ đẹp bên ngoài không đủ, cần phải dùng máy để đo lượng mỡ thừa mới suy luận được về tỉ lệ "hạt lép hạt mẩy" của các ông.

- Một thông tin thú vị khác: Trong cơ thể người đàn ông, lượng mỡ thừa tỷ lệ thuận với hoóc môn nữ, các nét trên mặt những chàng béo bị mềm mại dần, giọng bị thanh hơn. Không phải vô tình mà chị em hay bị hấp dẫn bởi các chàng có khuôn mặt thô góc cạnh và giọng trầm ấm, thậm chí hơi khàn càng tốt. Còn các chàng có giọng the thé hãy cẩn thận vì có nguy cơ bị ế.

- Pho mát không tách béo, các loại bánh kẹo ngọt sắc là nguyên nhân gây giảm testosterone (hoóc môn nam), đồng nghĩa với giảm chất lượng tinh trùng.

Bên cạnh các chất béo, các nhà khoa học cho rằng, thức ăn công nghiệp, không khí ô nhiễm, phong cách sinh hoạt thất thường ảnh hưởng đến đường hô hấp và thành mạch của cơ thể đàn ông, dẫn đến giảm khả năng gây giống.

Ở một người thanh niên 20 tuổi khoẻ mạnh, tỷ lệ tinh trùng chất lượng là 100%, ở tuổi 40 còn 70%, sang tuổi 50 thì 3/4 số tinh trùng bị hỏng. Theo chu kỳ sinh học, đến 60 tuổi, tinh trùng của người đàn ông vẫn có tỉ lệ sống rất cao nhưng vì lối sinh hoạt thiếu hợp lý mà chúng ta tự co giảm khả năng truyền giống của mình.

- Vitmian C không trực tiếp sản xuất ra tinh trùng nhưng có tác dụng giúp chúng hoạt động tích cực hơn. Ở Mỹ, các nhà nghiên cứu đã thử nghiệm trên 2 nhóm đàn ông. Nhóm thứ nhất trong 2 tháng, mỗi người được uống 1.000 mg vitamin C một ngày; nhóm thứ 2 không uống viên nào.
Kết quả cho thấy, nhóm uống vitamin C có số lượng tinh trùng tăng 60%, khả năng "chạy khoẻ" của các tinh binh cũng cao hơn 30%, số lượng "chết yểu" giảm đáng kể, các bà vợ trong nhóm này thụ thai nhiều hơn hẳn so với nhóm không uống C.

Tất nhiên 1.000 mg vitamin C mỗi ngày là quá nhiều và không tốt đối với những người có tiền sử đau dạ dày hành tá tràng. Trên thực tế chỉ cần 200 mg mỗi ngày đã có hiệu quả với người sử dụng đều trong 3-4 tháng. Những người mong muốn làm bố cấp tốc có thể dùng liều 1.000 mg/ngày trong khoảng thời gian 2 tháng.

Các chuyên gia dinh dưỡng khuyên các ông bố tương lai nên ăn mỗi ngày 3 quả cam (mỗi quả có khoảng 70 mg axit ascobic). Với người nghiện thuốc lá, số quả cam cần phải tăng gấp đôi bởi khói thuốc tiêu huỷ mất 1/3 lượng vitamin C trong cơ thể họ.

Người mắc các bệnh tiền liệt tuyến nên điều trị bệnh song song với việc uống vitamin. Những người mong được làm bố cần lưu ý rượu mạnh, bia và rượu vang quá tải đều cản trở hoạt động tích cực của những "con giống".


Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

5 kiểu người không nên trút bầu tâm sự

http://vn.news.yahoo.com/5-ki%E1%BB%83u-ng%C6%B0%E1%BB%9Di-kh%C3%B4ng-n%C3%AAn-tr%C3%BAt-b%E1%BA%A7u-t%C3%A2m-202200671.html



Đôi khi giải thoát nỗi ấm ức trong bạn bằng cách nói chuyện với ai đó là một điều tuyệt vời. Tuy nhiên, đừng lựa chọn những người dưới đây để trải lòng nếu bạn không làm tổn thương người ấy và chính mình.

1. Người độc thân
Khi bạn chú ý lắng nghe lời khuyên của một người nào đó chứng tỏ họ có tầm quan trọng nhất định đối với bạn. Tuy nhiên, những người độc thân lại không phải là một nhà tư vấn tốt cho chuyện tình yêu của bạn. Họ thường dùng cái nhìn chủ quan của mình để phán xét câu chuyện theo chiều hướng bất cần và bản năng. Ngoài ra, một cô gái độc thân có tính cách yếu đuối dễ cảm thấy mủi lòng, tủi thân khi nghe ai đó kể về tình yêu.

2. Những người đã có gia đình
Thừa nhận rằng những người này có nhiều kinh nghiệm thực tế về kỹ năng giải quyết xung đột nhưng nếu bạn đang yêu thì đừng đem chuyện của mình kể cho họ. Có thể xảy ra hai chiều hướng:
1. Người ấy sẽ cho cái nhìn tiêu cực, thiếu niềm tin nếu cuộc hôn nhân hiện tại không tốt.
2. Người ấy sẽ nói về cuộc hôn nhân hạnh phúc bằng một thái độ tự cao như thể chỉ có tình yêu của họ là đẹp nhất. Điều này ít nhiều sẽ khiến bạn tự ti.


3. Kiểu người chỉ nói những điều bạn muốn nghe
Họ luôn muốn làm bạn hài lòng nên chỉ nói ra những điều bạn thích nghe và phần nhiều trong số đó có thể không phản ánh đúng sự thật. Nó cũng chẳng thể hiện được chính xác quan điểm của họ và vì thế, thậm chí còn khiến bạn lo lắng hơn.

4. Những người đào mỏ
Những người quan tâm đến tình hình tài chính của bạn hơn là những gì đang xảy ra với bạn là một đối tác tệ nhất để tâm sự. Vì thế, lời khuyên của các chuyên gia dành cho bạn là tuyệt đối không đem chuyện tình yêu ra   
nói với những người này. Họ sẽ chẳng mảy may quan tâm đâu.

5. Những người ưa chỉ trích
Tránh tiết lộ bất cứ chi tiết nào về đời sống tình cảm của bạn với những người bạn có tính thích chỉ trích. Câu cửa miệng của họ luôn là "Đấy, tớ đã bảo mà" và sau đó liên tiếp phán xét một cách không thiện chí về mối quan hệ của bạn. Cuối cùng, bạn rơi vào tình thế "tiến thoái lưỡng nan", không biết phải làm gì tiếp theo.

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Phỏng vấn người “chuyên” làm kẻ thứ ba

http://www.tin247.com/phong_van_nguoi_%E2%80%9Cchuyen%E2%80%9D_lam_ke_thu_ba-7-21863619.html



Đó là một phụ nữ không giống một người phụ nữ có kinh nghiệm tình trường và rất thích quyến rũ đàn ông. Chị ta có những quan điểm sống hơi khác với những phụ nữ bình thường khác.

 
Phỏng vấn người chuyên làm kẻ thứ ba

Chào chị! Rất nhiều người nói chị với thái độ không thiện cảm: Loại phụ nữ chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Cảm giác của chị thế nào?

Đấy là mọi người nói tôi thế, tôi chưa bao giờ nghĩ thế. Dư luận mà.

Nhưng dư luận rất quan trọng. Có câu: trăm năm bia đá cũng mòn, nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ ...

Có ai sống được hết cả nghìn năm đâu. Tôi hỏi cô: có ai biết được khi mình chết sẽ như thế nào không? Và ngày mai các giá trị cuộc sống chắc gì đã như hôm nay. Mới hôm qua bao nhiêu người còn ầm ầm lên án việc chung sống trước hôn nhân, coi đó là việc đồi bại, giờ nhà nghỉ mọc lên như nấm, giới trẻ bây giờ sống thử như cơm bữa. Dư luận có dẹp được việc này không? Quan trọng là nhận thức của con người thôi.

Tôi không nhớ lắm một cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng của phương Tây rằng: Cả một xã hội lên án một cô gái điếm (họ gọi là ả) nhưng đa số đàn ông trong xã hội đó lại chết vì cô gái ấy. Tôi không lấy việc đó là niềm tự hào. Nhưng tôi khó có khả năng chung thủy với một người đàn ông và bị áp đặt những quy tắc của anh ta cả đời. Tôi muốn được yêu, được chiều.

Nhưng những người đàn ông đến với chị, có cả những người đàn ông đã có vợ và vợ họ rất đau khổ. Chị có quyền yêu nhưng có nhất thiết phải động đến hạnh phúc gia đình người khác không?

Ôi trời! Nếu tôi là một người phụ nữ chính chuyên, chắc tôi sẽ phải khóc hết nước mắt vì chồng mình nếu anh ta ngoại tình. Nhưng nếu có chuyện ngoại tình có nghĩa là hôn nhân của họ cần phải nhìn nhận lại. Tiên trách kỷ, hậu trách nhân.

Tôi chưa bao giờ xúi giục đàn ông bỏ vợ nên mọi người không thể nói tôi là phá hoại hạnh phúc gia đình họ. Mọi thứ có căn nguyên từ trước. Giống như cơm không ngon mà cứ bắt ăn ngày này qua ngày khác thì họ tìm thứ dễ ăn hơn.

Tôi biết, khi mình phát ngôn ra, vì tôi không chính chuyên, nên sẽ rất nhiều chị em chính chuyên muốn chửi rủa tôi. Nhưng tôi xác định điều đó từ trước và tôi cũng xác định việc đàn ông đến với mình, dù có nặng tình đến mấy họ cũng không thể bỏ gia đình họ được. Đó là cái giá cho cuộc sống của tôi. Ai đó muốn giữ gia đình của mình, hãy đừng làm mình nhàm chán. Đừng khai thác hết giá trị của mình để đàn ông lấy đi như vét cạn một kho tàng rồi bỏ đi.

Tôi quan niệm: giữ người giữ cái hồn của họ, không nên giữ thân xác và trách nhiệm của họ. Thân xác và trách nhiệm của họ ở bên mình là thứ họ tự nguyện chứ không phải thứ mà ta ép buộc bằng những sợi dây vô hình. Trong sân chơi của cuộc đời, sao chúng ta không sòng phẳng: Ai hay hơn sẽ giành được phần thưởng cao hơn? 

Nhưng dù sao, một người phụ nữ bình thường cũng không cần có nhiều người tình như thế. Bỏ qua những ý kiến về hư hay không hư, nếu xét về yếu tố truyền thống, chị có công nhận chị là mẫu phụ nữ lẳng lơ?

Lẳng lơ chết cũng ra ma, chính chuyên chết cũng khiêng ra ngoài đồng. Nếu nói tôi có nhiều người tình, bạn có số liệu bao nhiêu không? Hay hơn một là nhiều?

Tôi đã nói quan điểm từ đầu: Tôi không phải mẫu người phụ nữ cam chịu những vô lý của đàn ông. Tôi say mê họ trong một thời điểm, họ cũng vậy. Nhưng tôi không thích đến một lúc nào đó, người ta có óc sở hữu. Họ có thể mong muốn tôi như thế này hoặc như thế kia, theo ý họ. Tôi chỉ có thể là tôi.

Tôi hay cười với những người đàn ông, làm nũng một chút và đôi khi yếu đuối một chút. Chuyện có người tình người ta sẽ gán ghép vào chuyện giường chiếu, ai cũng nghĩ thế nên mọi người thường phát cuồng lên. Tôi không bình luận hay đi sâu vào việc này, đây là việc riêng.

Dù sao, nếu một người đàn ông khen tôi là xinh đẹp, hấp dẫn, tôi sẽ cảm ơn anh ta. Phụ nữ truyền thống sợ đàn ông khen, hoặc họ cũng có những nhu cầu muốn được khen, nhưng họ lại không dám công khai thể hiện như thế. Một người khác giới khen mình, tôi nghĩ, điều đầu tiên họ khen sẽ đánh giá vào yếu tố hấp dẫn giới. Sau đó mới đến yếu tố trí tuệ.

Như thế liệu có bền vững không khi chị đánh giá cao yếu tố hấp dẫn giới?

Ồ, thế bạn nghĩ hai giới gắn bó với nhau, yêu quý nhau vì cái gì thế? Nếu trí tuệ chỉ giải quyết đơn thuần những mảng kiến thức đúng sai thì không bao giờ ta có những cảm tình riêng. Một bài hát, không phải người nào nghe cũng thấy hay. 100 người thẩm định, đều là những người có trí tuệ, nhưng cách khen hay hoặc cách chê cũng khác nhau, tùy thuộc vào cảm tình của những người đó. Yếu tố hấp dẫn giới theo tôi là gia vị trong mối quan hệ nam, nữ. Người ta có thể nghĩ thoáng qua những ham muốn tình dục, nhưng đó chỉ là phần nhỏ.

Yếu tố hấp dẫn giới là thứ người ta nhìn thấy, cảm nhận đầu tiên. Lấy lí trí để chi phối cảm tính là những điều đến sau. Tôi không hiểu sao mọi người lại cố tình không công nhận điều này.

Nhưng trong cuộc sống, ngoài những quan điểm riêng, ngoài những mong muốn sống cho bản thân, người ta cũng phải tôn trọng những quan điểm, giá trị chung được nhiều người chấp nhận. Chị có thực sự thỏa mái khi một mình chị một quan điểm?

Tôi vẫn tôn trọng những giá trị chung. Những phạm trù đạo đức tôi cũng chưa phạm phải. Tất cả mọi người đều có những quan điểm riêng. Ở góc độ của tôi, tôi chịu trách nhiệm về cuộc sống của tôi và rất thoải mái với cuộc sống đó. Những người gặp tôi, làm việc với tôi, sống với tôi, những người đó chắc chắn sẽ yêu quý tôi. Cuộc đời chúng ta đôi khi để ý dư luận quá mà chắc gì những người xung quanh đã cảm thấy thoải mái về chúng ta. Nếu không sao các bà vợ mỗi ngày sống với chồng lại bị chồng lừa dối?

Cũng có những người không hài lòng với cách nhìn của tôi, nhưng đó không thể nâng thành phạm trù đạo đức để quy kết danh dự và phẩm giá của một con người.

Không phải ai cũng có điều kiện tiếp xúc với chị để có một cái nhìn đúng. Chị có cho rằng mình bị cô lập trong cuộc sống và chị đang chống trả cuộc sống bằng một thái độ thách thức?

Nếu tôi bị cô lập, tôi sẽ không có khái niệm bạn bè. Nếu tôi chống trả cuộc sống hay thách thức cuộc sống, tôi sẽ không có cuộc trò chuyện với bạn như thế này. Mấy tỷ con người trên toàn thế giới, bạn nghĩ xem, tôi phù hợp với bao nhiêu trong số đó? Bao nhiêu phần trăm trong số đó chấp nhận bạn? Bao nhiêu phần trăm trong số đó phản đối bạn? Bao nhiêu phần trăm trong số đó không quan tâm đến bạn? Đôi lúc, hình như chính bạn mới làm phức tạp hóa vấn đề của mình lên. Tôi nghĩ nó đơn giản: đa số mọi người không quan tâm đến mình, đến những nhu cầu tình cảm, riêng tư của mình mà thích soi mói vào những chuyện của người khác.

Thế còn những người đàn ông đi qua trong đời chị?

Họ đều là những người bạn rất tuyệt, cả những người làm tôi buồn nữa. Ở mỗi thời điểm khác nhau, cả họ, cả tôi đều có những ứng xử phù hợp trong cuộc sống. Tôi nghĩ rằng, dù thế nào chúng tôi cũng đã dành cho nhau những cảm giác tốt đẹp và luôn tôn trọng nhau.

Tôi không nói tôi ủng hộ cách sống của chị vì hiểu biết của tôi về con người của chị đến bây giờ vẫn còn quá ít. Một câu hỏi cuối cùng: điều gì chị trân trọng nhất?

Tình cảm con người!

Cảm ơn chị!

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

Độc chiêu "hạ gục" bà sếp mê trai trẻ

http://tintuc.xalo.vn//00-1062905005/Doc_chieu_ha_guc_ba_sep_me_trai_tre.html


Anh Lâm về nhà với vẻ mặt rất phấn khởi. Anh liến thoắng kể cho chị Hà - vợ anh nghe về một sự lạ ở công ty anh, ấy là việc bà sếp chuyển công tác.
Nhìn bà sếp sắp đổ ra đi, nhân viên ai cũng mở cờ trong bụng, đặc biệt là cánh đàn ông, con trai. Anh cũng mừng lắm, vậy là từ giờ, anh không còn bị bà sếp hành hạ nữa. Chị Hà ra vẻ ngạc nhiên, nhưng thật ra, trong việc bà sếp chuyển công tác, có sự đóng góp phần lớn của chị.

Bà sếp “hám” trai trẻ
Anh Lâm là nhân viên kinh doanh của một công ty nước ngoài. Anh thường rất tự hào về công việc của mình, bởi theo lời anh, ở chỗ anh làm, ai ai cũng tài giỏi, cũng “đẳng cấp” cả. Anh rất hài hòng với công việc của mình, vừa đúng chuyên môn, vừa lương cao, lại chẳng đến nỗi vất vả lắm. Anh cũng là người rất tâm huyết với nghề. Không như những công chức khác thường trốn việc, cắt xén giờ làm, anh Lâm tỏ ra rất mẫn cán. Anh đi làm từ sáng sớm và chỉ trở về nhà sau 6h tối. Vậy mà từ ngày thay trưởng phòng mới, anh cũng thay hẳn thái độ làm việc. Mỗi khi đến giờ đi làm, anh lại thở dài thườn thượt, vẻ mặt chán nản, uể oải. Tất cả là tại sự thay đổi nhân sự trớ trêu ấy. 
Trưởng phòng mới của anh là một người phụ nữ đã cứng tuổi mà vẫn chưa chồng, rất đồng bóng, khó tính với cấp dưới là nữ, nhưng lại dễ dãi với nhân viên nam. Mới đầu, khi bà ta mới về nhậm chức, nhân viên công ty đều hồ hởi vui mừng, anh cũng không nằm ngoài số ấy. Họ cứ tưởng rằng sếp mới sẽ mang lại luồng gió mới, khích lệ tinh thần làm việc của mọi người, nhưng chẳng ai ngờ được rằng, đó lại là... “gió độc” làm mọi người phải “méo mặt”, theo cái cách mà họ hay thầm thì với nhau. 

Bà sếp tính tình rất lạ đời. Bà ta ra mặt phân biệt đối xử với nam nhân viên và nữ nhân viên. Với nữ nhân viên, chỉ cần làm có một sơ suất nhỏ, không vừa ý là ngay lập tức bị khiển trách, kỷ luật. Mỗi kì họp, bà ta đều ra sức “bới lông tìm vết”, soi mói để bắt lỗi nhân viên, từ công việc, cuộc sống tư hay cách các cô đi đứng, ăn mặc cũng bị bà sếp lôi ra để chì chiết. Nhưng với nam nhân viên thì lại hoàn toàn khác. Bà ta rất mềm mỏng, sẵn sàng bỏ qua lỗi lầm cho nhân viên nếu như anh ta khéo léo, biết làm vừa lòng bà. Sau lưng bà sếp, đám nhân viên đặt cho bà ta cái biệt danh đầy châm biếm: “bà cô hám giai”. Nhưng dù có ghét sếp, hay thấy rằng bà ta đối xử không công bằng, lấy việc công trả thù tư... thì cũng chẳng ai dám lên tiếng, bởi bà sếp nổi tiếng là người thù dai, chấp vặt. Bà ta đã thẳng tay trù dập một cô nhân viên vì cái tội “mách lẻo” với cấp trên khiến cho những người khác đều phải kiêng sợ.

Ngặt nghèo một nỗi, bà sếp hám trai trẻ, mà anh Lâm lại vừa trẻ vừa đẹp trai. Bởi vậy, ngay lập tức, anh lọt vào “tầm ngắm” của bà ta. Là cấp trên trực tiếp của anh nên bà ta càng có cớ và càng được thể để hành hạ anh bằng đủ mọi cách. Đầu tiên, bà sếp tìm cách tiếp cận anh, bà ta liên tục gọi anh vào phòng, lấy cớ là để bàn bạc công việc, thảo luận dự án, song thực ra là để được gần gũi, có cơ hội để “đong đưa” anh. Anh càng cố tránh xa thì bà ta càng “sấn sổ” lại gần. Mỗi lần đi họp hành, hoặc lấy cớ là đi họp hành, bà ta đều bắt anh phải tháp tùng. Người ngoài nhìn vào lại tưởng rằng anh Lâm được sếp ưu ái, thiên vị, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu nỗi thống khổ không nói thành lời của anh. 

Bà sếp vừa già, vừa vô duyên, vậy mà cứ nhằm những chỗ đông người, bà ta lại liếc mắt đưa tình với anh, rồi cố làm ra vẻ mình là một người hài hước bằng cách kể những câu chuyện “nhạt hơn cả nước ốc”, vậy mà anh Lâm vẫn phải cố gắng gượng cười để hưởng ứng. Thấy thế, bà sếp lại càng được thể, bà ta ngang nhiên sàm sỡ anh, lúc thì nắm tay, khi lại vờ phủi bụi trên áo anh để hờ hững ve vuốt. Cứ mỗi lần bị bà ta động vào người, anh lại rùng mình, sởn gai ốc. Anh sợ bà sếp lắm nhưng vẫn phải cắn răng “ngậm bồ hòn làm ngọt”.

Song càng ngày, bà sếp của anh lại càng quá quắt hơn. Hành hạ anh suốt sáu ngày đi làm, đến ngày chủ nhật được nghỉ, bà ta cũng chẳng tha cho anh. Bà ta yêu cầu anh phải mở điện thoại 24/24 để bà ta còn kịp thời bàn bạc, phân công công việc. Nhưng cũng từng ấy thời gian, điện thoại của anh rung liên hồi, toàn những cuộc gọi ỡm ờ của bà sếp. Mỗi lần nghe thấy tiếng chuông điện thoại, và trên màn hình hiện lên chữ “sếp”, anh lại thấy bủn rủn cả người. Anh thấy bà sếp thật là phiền phức. Bà ta còn gây phiền hà hơn khi ngang nhiên cho mình cái quyền được xen vào đời tư của anh, cướp nốt của anh những giây phút hiếm hoi dành cho gia đình. Việc làm ấy của bà sếp đã “chọc giận” chị Hà, vợ anh.

Cuộc chiến hoa hồng
Từ hồi còn đi học, chị Hà đã được bạn bè đặt cho cái danh là “tổ kiến lửa”. Chẳng kẻ ngốc nào dám làm chị bực mình, bởi hậu quả là khôn lường. Chị thông minh, sắc sảo nhưng cũng chẳng kém phần đanh đá, chanh chua. Từ ngày lấy chồng, tính tình chị có “lành” đi vài phần. Song, khi chứng kiến việc chồng mình bị bà sếp già hám giai hành hạ, chị lại nổi cơn tam bành. Như bao người phụ nữ khác, máu “Hoạn Thư” của chị cũng rất khủng khiếp, nhưng chị lại chẳng phải là một kẻ dại dột. Chị đã suy nghĩ rất kỹ. Chị thừa khả năng để thuê vài người đàn ông bặm trợn đến “dằn mặt” bà sếp ở một góc phố vắng người nào đó, để bà ta phải sợ hãi mà buông tha cho chồng chị. Chị cũng dư sức và thừa can đảm để đến gặp mặt bà ta, sỉ vả cho bà ta một bài để bà ta thấy xấu hổ mà tránh xa chồng chị. Nhưng những cách ấy đều mạo hiểm cả. Hậu quả của nó có thể sẽ là công lao bao năm cống hiến cho công ty của chồng chị đổ sông đổ bể, sẽ là tương lai đang rộng mở của anh bị bà sếp trù dập cho tan tành... Vậy nên, chị chẳng dại gì. Chị đã nghĩ ra một kế, một cuộc chiến thầm lặng, ngọt ngào nhưng cũng chẳng kém phần “cao tay”.

Vậy là từ ấy, mỗi sáng, bà sếp của chồng chị đều nhận được một bó hồng nhung còn đẫm sương từ một dịch vụ điện hoa theo yêu cầu. Bó hoa đẹp đến nỗi thu hút mọi ánh nhìn của mọi nhân viên trong công ty. Đám đàn bà, con gái thì trầm trồ ngưỡng mộ xen lẫn ghen tỵ, còn đám đàn ông, con trai cũng tự hỏi kẻ nào lại lãng mạn đến vậy trong cái thời buổi “thóc cao gạo kém” này. Đoá hoa được chuyển đến công ty vào đúng lúc đông người nhất, khi mà mọi nhân viên đã có mặt và khách khứa cũng đang tấp nập giao dịch. Bó hồng đẹp mê hồn ấy dành riêng cho bà sếp. Những ngày đầu, bà sếp hí hửng và vênh váo ra mặt vì tưởng rằng có người thầm thương, trộm nhớ mình song lại quá nhút nhát, rụt rè nên mới thể hiện tình cảm bằng cách lãng mạn ấy. Nhưng khi những bó hoa cứ ngày ngày được gửi tới mà người gửi thì vẫn giấu biệt quí tính đại danh, bà sếp bắt đầu bực bội. Đúng lúc ấy, những tấm thiệp viết tay bắt đầu xuất hiện trong mỗi bó hoa. Trên thiệp là những nét chữ rất nắn nót, tròn trịa và đều đặn của một cô gái cùng với lời chúc đầy hàm ẩn đến nỗi vừa đọc xong, bà sếp đỏ mặt phừng phừng như bốc lửa, vò nát tấm thiệp và thẳng tay ném cả hoa lẫn thiệp vào sọt rác một cách không thương tiếc trong ánh mắt tò mò, ngỡ ngàng của đám nhân viên.
Đợi đến lúc bà sếp ra về, đám nhân viên còn cố tình nán lại, rón rén nhặt tấm thiệp lên rồi túm tụm lại xem và mới vỡ lẽ. Hoá ra bó hoa hồng tuyệt đẹp mỗi sáng được gửi tới bà sếp là từ “Hội liên hiệp những người vợ có chồng bị hành hạ”, thảo nào mà bà sếp tức tối đến vậy. Từ đó, bà sếp trở thành chủ đề thú vị cho mọi cuộc đàm tiếu, bêu xấu, buôn chuyện những lúc rảnh rỗi của đám nhân viên.Những đoá hoa vẫn tiếp tục được gửi tới, còn đám cấp dưới thì nhìn sếp với ánh mắt vừa khinh ghét vừa thương hại và cứ ngơi tay ra là họ lại bàn tán về câu chuyện đáng xấu hổ vừa qua, bà sếp như muốn phát điên. Tai tiếng của bà sếp chẳng mấy chốc đã lan ra ngoài phòng kinh doanh, lan sang cả nhiều bộ phận khác, và tràn ra ngoài công ty. Bà sếp chẳng còn khả năng kiểm soát, “một đồn mười, mười đồn trăm”, người ta bắt đầu thêu dệt đủ điều về bà sếp khiến cho bà ta chẳng còn mặt mũi nào mà ở lại công ty. Vậy là chẳng bao lâu sau đó, bà ta lặng lẽ rút lui, chuyển công tác, buông tha cho tất cả đám trai trẻ dưới quyền.


Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

Trước và Sau "NGÀY CƯỚI"

Trước ngày đám cưới … 
 
Chàng:  Ui ! Cuối cùng thì ngày này đã đến! Anh đã chờ mong quá lâu!
Nàng:  Anh có muốn em ra đi không?
Chàng:  Không ! đừng có nghĩ tới chuyện huyễn hoặc!
Nàng:  Anh có yêu em không?
Chàng:  Dĩ nhiên rồi ! Cả ngàn lần cũng không đủ!
Nàng:  Anh có bao giờ lừa dối em không?
Chàng:  Không ! Tại sao em hỏi câu ngớ ngẩn!
Nàng:  Anh có muốn hôn em không?
Chàng:  Mỗi khi anh có cơ hội.
Nàng:  Anh có  đánh em không?
Chàng:  Em điên hả? Anh đâu có phải loại người đó!
Nàng:  Em có thể tin tưởng nơi anh được chớ?
Chàng:  ừ!
Nàng:  Anh yêu!

Vài năm sau !
Xin đọc ngược lại từ dưới lên trên!
--