Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011

Chuyện giường chiếu

http://dantri.com.vn/c130/s130-461690/chuyen-giuong-chuyen-chieu.htm

Chuyện giường chiếu vốn là chuyện trần trụi, lại hay bị bóng tối che khuất, nên ít ai dám nói, dù có đông người muốn nghe, nghe linh tinh xong rồi giấu giếm.

Ông bà nội đã già, ông nội bị bệnh thần kinh tọa, bác sĩ bảo phải nằm giường cứng. Bà nội nhỏ người, ốm nhom, ôm bà nội thấy toàn là xương. Bà nội ngày xưa là con nhà khá giả, sau rồi sa sút dần, nhưng vẫn giữ thói quen trải một lớp chăn trên giường, cái chăn bà nội làm riêng, như một lớp nệm. Từ lúc ông bị buộc phải nằm giường cứng, bà đành bỏ lớp chăn, trải chiếu.

Đôi khi cả nhà thấy bà nội ngồi xuống giường một cách thận trọng, hay từ từ đứng dậy khỏi giường với vẻ mặt hơi nhăn nhó vì mấy cục xương bị tra tấn. Ông nội biểu các con đặt thêm cái giường nhỏ trong phòng, có nệm, cho bà nội nằm. Nhưng chỉ mấy bữa, đám con cháu thấy bà lại trở về vị trí cũ bên cạnh ông trên chiếc giường cứng, vì đôi khi ông nội đau lưng, đêm không ngủ được. Bà nội nói: Thỉnh thoảng động vào, thấy ông còn sống, bà mừng. Bà sợ ông lặng lẽ bỏ đi khi bà còn ngủ, sợ ông cô đơn khi phải đi xa một mình.

Nhà sắp có đám cưới, sắp có thêm một cặp vợ chồng trẻ. Căn phòng tân hôn trên lầu, mẹ chuẩn bị hết chăn gối cho đôi vợ chồng, thay màn cửa mới, mua thêm chiếc bàn phấn… đầy đủ.

Một bữa bà nội đi lên coi, kêu mẹ lại nói: “Con sắm cho tụi nó tấm nệm”. Mẹ chưa kịp phản đối, bà nội rủ rỉ: “Chớ tụi nó mà chồng lên thì đau chết. Thương con gái người ta thì nó mới thương mình con ạ”.

Mẹ 54 tuổi, đã làm bà sui tới nơi, mặt vẫn đỏ lên lừng lựng không nói được tiếng nào. Bà nội “cấp tiến” thấy sợ, còn nhìn mẹ cười cười: “Chỉ có con mới chăm sóc được chuyện này cho tụi nó, con không sắm thì chẳng đứa nào dám sắm, phải không con?”.

Thằng con trai ngạc nhiên thấy mẹ thuê xe chở một cái nệm to tướng về nhà. Càng ngạc nhiên hơn nữa khi mẹ bảo đặt nó lên chiếc giường trong phòng mình. Con trai nhìn mẹ, quen miệng láu táu: “Ủa sao vậy mẹ…” rồi mới thấy mình vô duyên hết chỗ nói, lặng lẽ rút êm. Ra khỏi phòng, ngang qua phòng ba mẹ thấy chiếc giường cũ vẫn trải chiếc chiếu đơn giản. Nhà chưa đủ tiền nghĩ tới máy lạnh, giường nệm.

Con trai chở mẹ đi tìm mãi mới được một tấm nệm nhỏ, trải vừa nửa cái giường nơi ông bà nội vẫn nghỉ. Tấm nệm mỏng thôi, nhưng sẽ đỡ cho mấy cục xương trên lưng bà nội, mà bà nội vẫn được ở sát gần ông nội mỗi đêm, để lỡ như một trong hai người có phải bắt đầu chuyến hành trình xa nhất của cuộc đời mình, họ có thể tạm biệt nhau lần cuối, để không hề có ai trong họ phải cô đơn…

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét